Tiêu thúc không nói gì mà chỉ giơ cao hai tay lần lượt chỉ đạo, đám người đứng trong sân vội vàng chia thành hai nhóm, sau đó trật tự đi vào màn đêm, một đội đi về hướng hoàng cung, đội còn lại đi về phía cửa thành.
Đến khi người cuối cùng biến mất vào trong màn đêm, Dã Lang vẫn luôn ẩn thân trong chỗ tối mới bước ra từ màn đêm, ánh mắt Tiêu thúc nhìn hắn có chút không đồng ý: "Dã Lang, ngươi không nên đến đây."
Dã Lang hờ hững mỉm cười: "Cho dù ta không thể xông pha chiến đấu vì vương gia được nữa thì ta cũng phải đứng ở đây. Ta vĩnh viễn thuộc về nơi này, mạng sống của ta vĩnh viễn thuộc về vương gia.
"Vương gia không mong ngươi bị ngài liên lụy." Bây giờ, Dã Lang đã có vợ có con, mặc dù người hắn cưới là Cửu công chúa nhưng lần trước, Dã Lang xông vào hoàng cung vì vương gia đã khiến hoàng thượng cảm thấy khó chịu sẵn rồi, nếu hoàng thượng biết việc hôm nay Dã Lang lại nhúng tay vào, e rằng sẽ không dễ ăn nói như vậy nữa.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com