Khi Cố Y Y bước lên định buông rèm xuống, thì Hoài vương bất chợt vươn tay ra nói: "Hạng cô nương muốn lấy máu của bản vương, xin cứ tự nhiên."
Hạng Thanh Trần ngẩn ra, trong mắt Tiểu Lý Tử và Cố Y Y cũng đều hiện lên vẻ kinh ngạc.
Hoài vương chậm rãi mở mắt nhìn sắc mặt hoặc giật mình, hoặc sửng sốt của ba người, khẽ nhíu mày: "Hạng cô nương?"
Hạng Thanh Trần bừng tỉnh, sau đó nhìn Hoài vương thật sâu rồi hỏi: "Vương gia đồng ý để ta lấy máu là bởi vì không muốn ta đến làm phiền vương gia nữa? Hay nói cách khác, vương gia không muốn gặp ta?"
Hoài vương chau mày lại, nữ tử thẳng thắn một chút còn có thể chấp nhận, nhưng quá mức thẳng thắn thì sẽ thành hung hăng gây sự.
"Nếu Thanh Trần cô nương nghĩ như vậy, cũng không hẳn là không phải." Nét mặt Hoài vương không chút thay đổi, nhưng ánh mắt nhìn nàng lại trở nên xa cách.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com