Một đứa trẻ không cha không mẹ, chỉ có một người cha nuôi vô trách nhiệm. Không dựa vào chính mình, Phong Tiểu Tiểu còn có thể dựa vào ai đây?
Sau khi lớn lên, Phong Tiểu Tiểu khôn khéo hào phóng bởi vì thế giới của người trưởng thành không cần tới dạng tính cách hận đời oán thế. Nhưng nếu khi còn nhỏ Phong Tiểu Tiểu cũng dễ tính như vậy, cô sẽ trở thành quả hồng mềm dễ bắt nạt, chỉ biết chịu đựng trong mắt đám trẻ con kia.
Bọn chúng hoàn toàn không hiểu được cái gì gọi là cảm thông khoan dung, lại càng không biết tán thưởng cái gọi là hòa nhã hay thấu tình đạt lý. Thế giới của chúng đơn giản tới mức gần như trần trụi, tao có mà mày không có, vậy thì tao có quyền chế giễu mày. Tao chế giễu mày mà mày không phản kháng, vậy nghĩa là tao có thể quá đáng hơn thế.
Nếu thỉnh thoảng có nghe thấy vài câu nhận xét bâng quơ của người lớn khi nói về những đứa trẻ khác, chúng tất nhiên sẽ có cảm giác ưu việt, cảm thấy mình hơn người.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com