Trẻ con nói chuyện không biết kiêng dè, mà lời trẻ con cũng không nên tin hết.
Năng lực lý giải và biểu đạt của trẻ con có đôi lúc khá là lộn xộn, biên độ nhảy của tư duy cũng rất lớn, hoàn toàn không giống tần số với loài người trên Trái đất.
Vậy nên, trước sự căng thẳng đến nín thở của Phong Tiểu Tiểu, anh Vũ chỉ lãnh đạm "Ờ" một tiếng, thuận miệng trêu chọc cô nhóc như thể không coi đó là chuyện gì lạ: "Vậy lát nữa nhớ đưa chị gái Tiên Ốc nhà em đăng ký hộ khẩu nhé, không là anh sẽ phải bắt chị ấy đi đó."
"..." Cái kiểu đối thoại hung bạo như vậy căn bản không thể nào xuất hiện trong kịch bản một người bình thường trêu đùa một đứa nhỏ đâu...
Nhưng Thải Thư thì lại cực kỳ nghiêm túc đồng ý: "Thải Thải biết rồi ạ!" Giọng điệu nghiêm túc hệt như cô bé chính là chủ gia đình vậy.
Tiếng anh Vũ và cô bé cuối cùng cũng biến mất. Hai người ai đi tuần tra tiếp tục đi tuần tra, ai đi du xuân thì tiếp tục đi du xuân.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com