Điện thoại không bị nợ cước, cũng không bị tắt máy, thậm chí cũng không để cho mấy người Phong Tiểu Tiểu chờ lâu.
Tiếng chuông mới đổ vài hồi, đầu dây bên kia thực bình thản mà bắt máy.
"A lô?" Từ loa điện thoại truyền ra một giọng nói có chút lành lạnh, mơ hồ còn mang theo chút không kiên nhẫn, có vẻ như xung quanh là tiếng nhạc sàn siêu high ở quán bar vào buổi đêm.
Đương nhiên, âm thanh này chưa phải kích thích nhất, kích thích hơn là cái giọng nói có chút lành lạnh kia lại là giọng nữ.
Anh Hy, anh làm sao vậy, năm tháng đổi thay, thế sự xoay vần, trong cuộc sống biến hóa lớn như vậy, đến anh mà cũng ẻo lả luôn sao… Phong Tiểu Tiểu như bị ngũ lôi oanh tạc, miệng há to nói không ra lời.
Dương Nghiên thì bình tĩnh hơn, cầm điện thoại hỏi: "Đây là số điện thoại của cô à?"
"Đương nhiên là của tôi rồi, chẳng lẽ còn…" Giọng nữ bên kia đột nhiên khựng lại, kinh ngạc hỏi, "Mấy người tìm Phong Thê sao?"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com