Thủy An Lạc đón lấy con trai, cúi xuống tì trán mình lên trán con, chơi với cu cậu. Sở Ninh Dực với tay lấy điện thoại xem tin nhắn trên wechat trước, sau đó mới đi đánh máy bản dự án quan trọng kia.
Nhưng anh còn chưa kịp làm thì đã nhận được điện thoại của An Phong Dương.
Sở Ninh Dực đưa tay gạt màn hình nhận cuộc gọi, dựa vào sofa nhìn hai mẹ con đang chơi với nhau, nhàn nhạt nói: "Sao thế?"
"Cậu đoán xem vừa rồi lúc tôi bảo người ta dự toán thử vốn đầu tư cho Viễn Tường đã phát hiện được ra chuyện gì nào?" An Phong Dương như thể vừa mới tìm ra lục địa mới, trong giọng nói tỏ rõ cả sự phấn khích.
Sở Ninh Dực hoàn toàn không có hứng thú với mấy chuyện anh đoán, tôi đoán này.
"Nói!" Chỉ đáp lại một chữ rõ ràng rành mạch,
An Phong Dương thầm xì một cái, sau đó mới nói, "Tôi phát hiện ra hơn mười năm trước Viễn Tường đã từng cải tổ lại một lần."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com