"Vù…"
Độn quang màu đen vọt qua trời đêm, gần như khó có thể phát hiện được.
Là bên trong độn quang lại che giấu một già một trẻ mặt trắng không còn chút máu, trong mắt đều là vẻ thất kinh.
"Trốn chỗ nào!"
Tiếng gào to truyền từ đằng sau tới, trong cảm giác lại có mấy luồng khí tức biến mất.
Bọn họ đã biết Thần Tiêu Tông bá đạo từ trước, nhưng bây giờ mới chân chính thấy được, vẫn chấn kinh như cũ.
Đây là không để lại cho người ta một con đường sống mà!
"Gia gia."
Thiếu niên chỉ mười mấy tuổi đầu, hai tay nắm chặt ống tay áo của lão già, giọng nói thấp thỏm: "Chúng ta có thể chạy trốn sao?"
"Nhất định có thể!"
Da thịt trên người lão già lay động, nói: "Âm Cực Độn của gia gia thuộc hạng nhất tuyệt, cho dù bọn họ tu vi cao hơn, nhưng cũng không bắt được chúng ta."
"Vâng."
Thiếu niên rất tin tưởng lão già, nghe vậy gật đầu mạnh một cái, vẻ mặt cũng hòa hoãn đi rất nhiều.
"Khẩu khí thật lớn!"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com