Ánh mắt Lương Thần vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, một lúc lâu sau, anh mới hỏi lại: "Hôm nay ngày bao nhiêu?"
"Ngày hai mươi ba, còn mười phút nữa là sang ngày hai mươi tư."
Anh khẽ nhăn mày, nhớ đến tin nhắn "Đừng quên lễ Giáng Sinh của chúng ta" của Cảnh Hảo Hảo.
Chúng ta… Nghĩa là cô muốn đón Giáng Sinh đầu tiên cùng anh, hơn nữa còn là "chúng ta"…
Anh nuốt khan, chậm rãi thu lại tầm mắt ngoài cửa sổ, gật đầu: "Đặt đi."
Trợ lý cúi đầu, cẩn thận quan sát Lương Thần: "Có cần thông báo cho cô Cảnh không ạ?"
Anh thoáng sửng sốt, trợ lý lại tiếp lời: "Không thông báo thì hơn, như thế Tổng Giám đốc Lương có thể cho cô Cảnh một niềm vui bất ngờ."
***
Trước đó một giờ, cô lại nhắn hỏi anh khi nào mới về.
Câu trả lời của anh vẫn là chưa xác định được.
Đêm Bình An và lễ Giáng Sinh vừa khéo rơi vào thứ Bảy và Chủ Nhật.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com