Khóe môi Reinz giật giật vài cái. Anh ta đứng dậy, đút hai tay vào túi quần, thờ ơ phun ra một câu đả kích khiến Cố Niệm Chi suýt tức nghẹn lại: "… Thả dây câu dài rồi, nhưng không câu được cá lớn."
Reinz bước về phía trước hai bước, đứng trước mặt Cố Niệm Chi, hơi nghiêng người ghé sát vào bên tai cô, thấp giọng nói: "Cô xem xem, người mà cô tâm tâm niệm niệm bảo vệ đó, đến tận bây giờ vẫn còn chưa tới cứu cô kìa… Chúng tôi thực sự cảm thấy thật đáng tiếc…" Nói xong, anh ta lập tức xoay người bước ra khỏi căn phòng nhỏ của Cố Niệm Chi.
Nghe thấy tiếng khóa bên ngoài cửa vang lên, Cố Niệm Chi biết lần này thực sự đã bị giam lỏng rồi.
Họ đã lật mặt hoàn toàn với nhau, không chơi trò "đóng tròn vai" với nhau, đương nhiên cô cũng không còn sự đãi ngộ như nữ chính nữa rồi.
Từ nay trở đi, cô phải ngoan ngoãn làm tù nhân thôi nhỉ?!
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com