"Thiếu tướng Hoắc quá khen rồi." Cố Yên Nhiên nghiêng đầu, đôi mắt hạnh lấp lánh, tròng mắt đen trắng rõ ràng, ánh nhìn ngọt ngào, thần thái rõ ràng cũng có nét tương tự với Cố Niệm Chi.
Hoắc Thiệu Hằng thấy hơi lạ nhưng không hề thể hiện ra ngoài.
Anh nhớ rõ mình đã gặp Cố Yên Nhiên mấy lần ở Đế quốc Hoa Hạ, thần thái của cô ta khi đó có khác một chút so với bây giờ. Mặc dù khác biệt không nhiều nhưng Hoắc Thiệu Hằng đã quá quen thuộc với Cố Niệm Chi, cho nên người bên cạnh chỉ có một chút giống cô thôi, anh cũng có thể cảm nhận được. Vậy nên, mấy phần khác biệt của Cố Yên Nhiên đều đã lọt vào mắt anh.
Nhưng anh không nói gì cả, chỉ mỉm cười quay sang bắt tay với Thống đốc Barbados rồi cùng nhau bước lên xe Jeep, kiểm duyệt đội nghi thức của Barbados.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com