Thấy Cố Yên Nhiên, gương mặt luôn lạnh nhạt của Hà Chi Sơ xuất hiện một chút biến hóa, nhưng sự biến hóa ấy nhanh chóng mất đi, y như một giọt mưa rơi vào biển lớn, cuối cùng chẳng còn thấy tung tích gì nữa.
Cố Niệm Chi liếc nhanh qua Hà Chi Sơ một cái, thấy anh ta cười với Cố Yên Nhiên nên đành phải gật đầu chào lại cô ta: "Chào cô Cố" rồi lại nói với Tiết Tịnh Giang, "Anh Tiết, anh tới ăn tối với cô Cố ạ?"
"Chứ còn gì nữa! Anh đến ăn tối với cô Cố đây đấy, nhưng người ta lại chẳng hề cảm kích cơ!" Tiết Tịnh Giang nháy mắt với Cố Niệm Chi, lại hỏi: "Ơ? Em không ở bên Hoắc thiếu à?"
Câu hỏi này có một chút ý nghĩa khác.
Nếu trả lời không ổn sẽ khiến cho người ta nghĩ linh tinh.
Cố Niệm Chi đành phải chơi trò lòng vòng với anh ta: "Hôm nay là tối chủ nhật, Hoắc thiếu còn phải làm việc, em thì phải về trường, sao có thể đi ăn tối với nhau được ạ?"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com