"Đúng vậy, em từng nói là Giáo sư Hà mà…" Cố Niệm Chi bật cười, tung tăng nhảy chân sáo trên con đường trong trường học.
Đã gần chín rưỡi tối, chẳng có mấy ai trên đường.
Mọi người mới nhập học ngày đầu, còn chưa lên lớp, trời lại lạnh, cho nên gần như không có ai muốn chui ra khỏi ký túc xá.
Một mình Cố Niệm Chi đi rất nhanh trên đường, vừa nghe điện thoại của Hoắc Thiệu Hằng vừa nói: "Em không đi họp lớp với bạn ở lớp số một mà là đi họp với lớp nghiên cứu sinh của Giáo sư Hà."
"Em cùng họp với nghiên cứu sinh tiến sĩ của Hà Chi Sơ à?" Hoắc Thiệu Hằng lại ném một cái phi tiêu nữa. Cái này cũng cắm vào cùng một điểm giống cái trước, khiến hồng tâm bị cắm như một con nhím.
"Vâng ạ, em là nghiên cứu sinh thạc sĩ duy nhất của Giáo sư Hà." Cố Niệm Chi giải thích với anh, "Đến việc đi học, trợ cấp hay thực tập đều ở chỗ thầy ấy, trong khoa chỉ giữ học bạ và lý lịch của em thôi, bảng thành tích cũng do Giáo sư Hà viết."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com