Hoắc Thiệu Hằng không để ý đến Bạch Cẩn Nghi, chỉ nói chuyện với Bạch Trường Huy.
Anh tiến lên hai bước, đi ra khỏi vòng tuyến phòng vệ, chỉnh lại đôi găng tay trắng trên tay, mỉm cười với Bạch Trường Huy: "Phó Tổng thư ký Bạch này, ngài đến Trụ sở tổng bộ của Cục tác chiến đặc biệt của chúng tôi, đã xin phép với Quốc hội chưa?"
Bộ Nội vụ và Bộ Quốc phòng của Đế quốc không thể âm thầm qua lại, nhất định phải sự cho phép của Quốc hội, sau đó phải ghi chép vào hồ sơ xong mới có thể liên hệ với nhau.
Lần này, Bạch Huy Trường đi quá vội vàng, dĩ nhiên sẽ không kịp xin phép Quốc hội. Có điều, ông ta có tài liệu bí mật trong tay, không sợ sự chất vấn của Hoắc Thiệu Hằng.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com