"Ừ đúng vậy, công tử bột mà, cần quy củ gì đâu." Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Mộc Hàn Yên, Mộc Nam không hề có tí phản cảm nào, chỉ cảm thấy lòng nóng lên, giống như có một ngọn lửa hừng hực bị đốt cháy, tâm tình xao động, khí thế dâng trào.
Thực ra, có đôi khi làm công tử bột cũng không tệ, ít ra cũng không cần e dè nhiều như vậy. Mộc Nam bất chợt nghĩ thầm.
"Đợi đã." Đúng lúc này, Khúc Sơn Linh gọi Mộc Hàn Yên lại.
"Khúc đại sư, còn chuyện gì sao?" Mộc Hàn Yên hỏi.
"Bỏ đi, đợi việc này xong rồi hãy nói, chắc là không liên quan gì đến chuyện này, hơn nữa ta cũng không dám chắc chắn." Khúc Sơn Linh lại phất tay nói.
Rõ ràng Mộc Hàn Yên nhìn ra được tâm trạng Khúc Sơn Linh có chút nhấp nhổm, có thể khiến cho Khúc đại sư trải nhiều sóng gió nhấp nhổm không yên, có lẽ không phải là việc nhỏ.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com