"A a a!" Tần Nguyên Chí hét lên một tiếng thảm thiết, ngay sau đó tiếng hét ngày càng nhỏ dần, ngày càng mỏng manh, cuối cùng biến mất không dấu vết.
An Lăng Nghiên và An bá chứng kiến cảnh tượng này thì kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, thân thể bởi vì khiếp sợ và hoảng hốt mà run nhè nhẹ.
Bởi vì cái chết của Tần Nguyên Chí quả thật thê thảm vô cùng, gã đang sống sờ sờ bị dây tử đằng gặm da thịt xương cốt từng chút một đến chết. Khi tay chân gã bị gặm sạch sẽ, thậm chí gã vẫn còn hô hấp, còn có thể kêu rên thảm thiết, nhiêu đó đủ biết được lúc gã chết đau đớn đến nhường nào.
Ngay khi Tử Minh U La buông Tần Nguyên Chí ra rồi trở về trong tay Hề Nguyệt thì thi thể của gã đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại bộ quần áo còn nằm nguyên tại chỗ.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com