"Người đàn ông đó thực sự quá khủng khiếp! Hắn không cần ra tay, chỉ cần áp lực linh lực của hắn nghiền ép là ta bị thương nặng rồi. Nếu không phải đúng lúc ngươi thăng cấp, không gian được sửa xong thì có lẽ ta còn hôn mê mấy ngày nữa ấy chứ. Chắc là không gian này giúp ngươi đấy. Dù sao không gian này cũng đã nhận ngươi là chủ nhân, hẳn là nó không nỡ khoanh tay đứng nhìn ngươi tẩu hỏa nhập ma, người chết hồn tan đâu nhỉ?"
Vốn dĩ Hề Nguyệt còn đang đoán xem có phải Cơ Minh Dục giúp mình không, giờ nghe Tiểu Hồng Điểu nói vậy, cô bèn rút lại suy nghĩ này ngay.
Hề Nguyệt sờ cánh môi còn hơi sưng đỏ, vừa xấu hổ vừa tức giận nghiến răng.
Không sai, chắc chắn là không gian giúp cô, cũng như lúc cô nguy hiểm nhất, nó đã xé rách thời gian và không gian, đưa cô tới đại lục Man Hoang thôi. Tuyệt đối không phải tên khốn kiếp vừa ngang ngược trơ tráo vừa máu lạnh tàn nhẫn kia… Đâu nhỉ?
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com