Hề Nguyệt cẩn trọng cầm quả bồ Tát lên, dùng tơ Kim Tằm xâu thành một sợi dây chuyền, đeo lên cổ. Lớp vỏ hạt giống vốn lạnh lẽo, khi chạm vào da cô thì tỏa ra một luồng khí êm dịu và ấm áp. Giống như thể người đàn ông thân thuộc kia chưa bao giờ rời khỏi cô, vẫn luôn bảo vệ cô.
Tiểu Hồng Điểu từ xa bay đến, vỗ cánh phành phạch rồi đậu xuống bả vai cô: "Con nhóc… ừm, thôi được rồi, Hề Nguyệt, không gian biến thành như thế này rồi thì phải làm sao đây? Chiếp! Bản điểu gia rất thích nơi này, ngươi mau chóng sửa chữa nó cho xong đi. Chiếp!"
Hề Nguyệt lắc đầu: "Ta vừa xem qua quy tắc chung, mục cuối cùng trong quy tắc chung có cảnh báo, nếu không gian bị tổn thương nghiêm trọng thì cần phải bước vào giai đoạn tự sửa chữa và phục hồi. Hơn nữa giai đoạn này diễn ra rất lâu, trừ khi chúng ta tìm được vật liệu để tu bổ cho nó."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com