Trung tâm thông báo nhiệm vụ của Học viện Thần Y là một tòa nhà cổ rường cột chạm trổ. Nhìn từ bên ngoài, diện tích mặt tiền của toà nhà cổ không lớn lắm, nhưng khi đi vào trong sảnh thì lại cảm giác cực kỳ rộng rãi, dù chứa mấy chục nghìn người cùng được.
Trương Dịch nắm lấy tay áo anh trai Trương Sùng, hơi căng thẳng ngước nhìn tòa nhà cổ, xem dòng chữ "Tiên Lộc Phường" trên bảng hiệu.
"Ca ca, tu vi của đệ bây giờ chỉ có Ngưng Mạch kỳ, với lại đã nhiều năm qua đệ chưa từng tham gia thực chiến lần nào, đệ... đệ thật sự phải đi nhận nhiệm vụ sao?"
Lúc này Trương Sùng chẳng còn chán chường như trước nữa, nghe vậy thì giơ tay xoa đầu đệ đệ và cười nói: "Sợ cái gì, có huynh ở đây rồi, chắc chắn có thể kiếm điểm giúp đệ."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com