Nếu như vết thương này sâu hơn chút, có lẽ động mạch cổ của hắn đã đứt hoàn toàn. Mặc dù không đến nỗi trở thành vết thương chết người đối với hắn, nhưng...
Đôi mắt hắn sa sầm. Đây là lần đầu tiên hắn bị thương trong học viện Thần Y. Không ngờ một thiếu niên nho nhỏ mới chỉ ở Ngưng Mạch kỳ lại làm tổn thương được hắn.
Đúng vậy, người đàn ông này mới chỉ nhìn một cái đã thấu lớp vỏ bọc che chắn bên ngoài của Hột Khê. Tu vi thật của cô đã đạt tới Ngụy Kim Đan, nhưng thế thì sao chứ? Cho dù là Nguyên Anh kỳ thì cũng chỉ là con kiến hôi mặc hắn giết lúc nào thì giết.
Hắn buông tay ra, lùi về sau một bước, nhìn cô và hỏi: "Ngươi tên gì?"
Hột Khê nhướng mày, rõ ràng sắc mặt trắng bệch, khóe miệng còn rỉ máu, khí thế trên người chẳng may may lụi tắt. Cô cười khẩy: "Trước lúc hỏi tên người khác, có phải ngươi nên thông báo tên của mình không?"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com