Hột Khê nhấn mạnh hai chữ "ngoại viện" làm Hồ quản sự tức đến tái cả mặt. Sau đó ông ta bật cười giễu cợt: "Nếu ngươi đã khăng khăng làm theo ý mình, vậy thì tùy ngươi! Nhưng mà bất kể thế nào, tên Đồng Băng này không có thư giới thiệu, tuyệt đối không thể tham gia kỳ thi. Các ngươi tự giải quyết cho tốt đi!"
"Ông nói bậy, rõ ràng ta có thư giới thiệu mà!" Đồng Bằng rưng rưng nước mắt nhìn Hột Khê, run giọng phân bua: "Công tử, tôi thực sự có thư giới thiệu mà. Vừa rồi tôi đã đưa cho Hồ quản sự, rõ ràng là bọn họ đổ oan cho tôi…"
Hột Khê nhíu mày, còn chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy tiếng cười của người thanh niên bên cạnh, "Mấy cái thứ như thư giới thiệu này nọ cùng lắm chỉ là hình thức thôi mà, muốn có được là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhóc con đừng khóc nữa, huynh cho đệ một tờ là được chứ gì!"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com