Mãi sau, Mạc Tiểu Thố chải chuốt xinh đẹp rực rỡ đi ra ngoài, trông thấy Tiểu Trì cười với mình, bấy giờ mới nín khóc mà cười vui vẻ, hớn hở chạy đến bên cạnh Tiểu Trì rồi tay cầm vạt váy xoay một vòng: "Huynh tên là Tiểu Trì đúng không? Muội có thể gọi huynh là Tiểu Trì ca ca không? Tiểu Trì ca ca, huynh thấy váy mới của muội đẹp không?"
Tiểu Trì nghiêng đầu, ngây ngô cười với cô ấy, sau đó lại quay đầu tiếp tục chơi đùa cùng Tiểu Li.
Mạc Tiểu Thố bỗng nhụt chí, Đản Đản bước tới bên cô ấy rồi nói: "Tiểu Trì ca ca bị bệnh, cho nên mới không thể nói chuyện, đôi khi cũng không nghe hiểu bọn Đản Đản đang nói cái gì. Lần này mẹ đến thành Vĩnh An là để chữa bệnh cho Tiểu Trì ca ca."
Mạc Tiểu Thố vừa nghe xong, lập tức mở to đôi mắt, nắm siết tay lại: "Chữa bệnh hả? Vậy thì tỷ đây phải giúp một tay mới được. Đản Đản, đệ tốt quá, chuyện gì cũng sẵn lòng nói cho tỷ biết!"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com