Nói xong, ông ta nhìn sang Hột Khê, lầm bầm như thể kẻ điên: "Con thấy chưa, cha đã giết ông ta rồi. Nạp Lan Hột Khê, con nhất định phải giữ lời hứa, tha cho cha, tha cho cha đi!"
Tiểu Kim Long nhìn Nạp Lan Chính Trạch hành động như thế, nỗi khinh bỉ trong ánh bắt đã biến thành căm ghét. Nó quay người đáp xuống bên cạnh Hột Khê, oán hận nói: "Lão đại, loại người như ông ta thật khốn nạn, ghê tởm quá đi mất, để ông ta sống trên đời chỉ làm ô nhiễm không khí thêm thôi, chi bằng giết chết ông ta đi cho rồi!"
Nạp Lan Chính Trạch nghe vậy thì ngạc biên biến sắc, gào lên điên loạn: "Con đã hứa rồi mà, chỉ cần cha giết Nạp Lan Thành Minh sẽ tha cho cha. Nạp Lan Hột Khê, con đã hứa rồi mà!"
Hột Khê lạnh lùng nhìn thầy thuốc Nạp Lan đang lên cơn điên, đưa tay vuốt ve Tiểu Kim Long rồi mới cười khẩy: "Chiêu Kiếm Vũ Phi Hoa không thể giết chết hai người có nghĩa là ta không muốn lấy tính mạng các ngươi."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com