Thanh Loan hằm hằm quét mắt nhìn đám người bao vây xung quanh, đôi mắt tràn ngập sự khinh thường: "Chỉ là một đám ô hợp, tên Kim Đan kỳ kia coi như cũng có tài. Tiểu thư, để nô tỳ xử lý lão già Kim Đan kỳ kia trước vậy."
"Không cần đâu!" Hột Khê thản nhiên lấy kiếm Ly Thủy ra, cất giọng êm ái nhẹ nhàng giống như tiếng gió vi vút: "Ta không muốn mất thời gian với bọn họ nữa, cứ dứt khoát xử lý một hơi cho xong."
Vừa dứt lời, trên người cô bỗng xuất hiện rất nhiều dây tử đằng, chúng lao vút lên phủ kín bầu trời.
Dây tử đằng giống như gió cuốn mây trôi tung tăng khắp nơi, dễ như trở bàn tay lật tung cả mái nhà, đập đổ vách tường thư phòng.
Gạch đá ngói vụn thi nhau rơi xuống, đổ hết lên người đám Nạp Lan Chính Trạch, tuy nhiên chẳng mảy may đụng chạm gì tới người Hột Khê.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com