Hạt mầm của Tử Minh U La còn chưa trưởng thành nên không có tâm trí, cũng không có dao động linh lực, không khác gì một hạt đậu bình thường cả, đương nhiên trận pháp cấm chế sẽ không có phản ứng gì rồi.
Hột Khê lại tỏ vẻ vô tội: "Nhưng mà cha à, con thật sự không biết mẹ đã để lại di vật gì, cha bảo con đưa cho cha như thế nào đây?"
Đột nhiên sắc mặt của Nạp Lan Chính Trạch và Nạp Lan Tử Quân sa sầm, ánh mắt nhìn Hột Khê không còn vẻ dịu dàng ngụy trang như trước nữa, chỉ còn lại sự lạnh lẽo đến thấu xương.
"Nếu đã như vậy rồi." Nạp Lan Chính Trạch chậm rì rì nói, "Nếu như con cứ mãi không chịu tỉnh ngộ như thế, vậy thì đừng trách cha vô dụng, thật sự là tình thế rất cấp bách. Hai ngày nữa người của nhà họ Chu sẽ tới đưa sính lễ, bảy ngày sau sẽ đem kiệu hoa đến rước dâu, những ngày sau này chính ngươi tự giải quyết cho tốt đi!"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com