Nạp Lan Tử Quân nghe vậy thì nhăn nhó một hồi, sau một lúc lâu mới miễn cưỡng nở nụ cười: "Tỷ tỷ cứ nói đùa, Tử Quân cũng chỉ là thuận miệng nói ra, nô tài của tỷ tỷ đương nhiên là do tỷ tỷ quyết định rồi."
Lúc này Hột Khê mới khẽ mỉm cười, xoay người đi vào gian nhà chính.
Nạp Lan Tử Quân đứng trong viện, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chặp về hướng Nạp Lan Hột Khê biến mất, nghiến răng liên hồi.
Chẳng mấy chốc, Hột Khê đã đi ra. Nhưng mà không giống với tưởng tượng của Nạp Lan Tử Quân, Hột Khê không tay xách nách mang hành lí túi to túi nhỏ, mà là bê một tấm bài vị bước ra.
Khi Nạp Lan Tử Quân đang không hiểu cô bê một tấm bài vị người chết làm gì, đợi đến khi trông thấy cái tên trên mặt bài vị thì ngay lập tức sắc mặt thay đổi.
An Lăng Nguyệt, chính là mẹ ruột của hắn!
Có điều ả đàn bà đó là một thê thiếp thấp hèn, cũng là người đàn bà hễ mỗi lần nghe nhắc đến là hắn lại cảm thấy mất mặt!
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com