Thế mà, người con gái kia lại là… là đứa con gái Phụng Liên Ảnh của ông ta!
Lúc rời khỏi ngọc giản, cả người Phụng Thiên Bá đều run lẩy bẩy.
Miệng ông ta không ngừng quát mắng: "Nghiệt súc! Tiện nhân! Đứa con gái nghiệt súc kia, người đâu, ngay lập tức đi tìm nó về cho ta! Có nghe rõ chưa!"
Bàn tay ông ta nắm ngọc giản càng lúc càng chặt, tiếng vỡ nát vang lên, ngọc giản đã bị bóp thành bột mịn, bay lả tả xuống đất.
Đủ để thấy lúc này ông ta tức giận đến nhường nào!
Phụng Thiên Bá hít một hơi thật sâu, nhìn sang người đệ tử của đại trưởng lão, "Vân Thần, loại ngọc giản như thế này ở bên ngoài còn bao nhiêu, thu lại toàn bộ cho ta. Mấy gã đàn ông trong hình chiếu kia, còn có những kẻ đã từng nhìn thấy nó, xử lý hết thảy cho ta, nhất định phải để chuyện này lắng xuống!"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com