Phụng Liên Ảnh bị vẻ âm u lạnh lẽo của gã ta làm cho sợ giật bắn người, ngay sau đó lập tức cười nói: "Nếu ta đã đặc biệt bảo Liêu tiên sinh đến đây thì đương nhiên món quà tặng cũng sẽ khiến Liêu tiên sinh hài lòng. Chi bằng Liêu tiên sinh tự xem đi."
Dứt câu, Phụng Liên Ảnh bật cười lạnh lùng chỉ về phía Hột Khê đứng không xa đằng kia.
Cặp mắt khủng khiếp vắng lặng của Liêu tiên sinh chậm rãi chuyển tầm nhìn như không làm sao khống chế được, mãi lâu sau mới dừng trên người Hột Khê.
Một giây sau đó, Liêu tiên sinh đột ngột rùng mình, trợn to mắt khó có thể tin nổi.
"Hoàn mỹ… kiệt tác hoàn mỹ! Sao trên thiên hạ lại có một kiệt tác hoàn mỹ đến vậy!"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com