Khóe miệng Hột Khê cong lên thành một nụ cười bí hiểm, "Tuy ta chẳng có lời nào muốn nói cả, nhưng ta không nói là không có bất kỳ chứng cứ nào có thể cho các người xem."
Hột Khê vừa dứt lời, ngay lập tức mọi người có mặt trong đại điện liền quay mặt nhìn nhau, rốt cuộc không hiểu được cô đang muốn làm gì.
Nhìn thấy biểu cảm đắc ý và tự tin của Hột Khê, Phụng Vân Cảnh vô thức cảm thấy có gì đó không ổn.
Hắn trầm giọng nói với đám hộ vệ đang đi tới: "Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Hắn bảo các ngươi khoan thì các ngươi dừng lại thật à?"
Những tên hộ vệ đó giống như vừa bừng tỉnh từ trong giấc mộng, ngay lập tức định tiến về phía Hột Khê. Song lúc này, một ánh lửa màu vàng nhạt đột nhiên lóe sáng, ngay sau đó giữa khoảng trống ở trung tâm đại điện bất ngờ xuất hiện một hình ảnh đang được truyền phát.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com