Hột Khê nghe Hề Tam báo cáo, khuôn mặt không khỏi trở nên nặng nề.
Cốc Lưu Phong ở bên cạnh nhẹ nhàng nâng chén uống một ngụm trà, cười lạnh nói: "Bọn họ ra tay nhanh thật, hễ biến thành con cờ vô dụng liền bị diệt trừ tận gốc, không tha chút gì. Quả thực hung tàn và ác độc!"
Cốc Lưu Phong nhìn Hột Khê, ánh mắt cũng mang vài phần lo lắng, chuyển đề tài: "Trải qua chuyện lần này của Thánh Đức Đường và phủ Mộ Dung, sợ rằng bọn họ sẽ nhanh chóng biết được thân phận Hề thần y của đệ. Đệ đang sở hữu quá nhiều bảo bối khiến cho người trong thiên hạ điên cuồng khao khát, sau này nhất định phải cẩn thận hơn"
Hột Khê gật đầu đáp: "Huynh yên tâm, ta biết lúc nào nên bo bo giữ mình, lúc nào nên giả ngốc. Muốn lấy đồ từ tay của ta, có bản lĩnh thì cứ việc đến cướp. Ngược lại, ta muốn biết bọn họ có mạng đến cướp, còn có mạng quay về hay không!"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com