Mặc dù không tắt nhưng ngọn lửa màu xanh lam rõ ràng đã yếu dần, trốn tránh ngọn lửa màu vàng kim kia, co rúc tránh né ở một bên, có vẻ như không dám tới gần.
Trên mặt Phụng Liên Ảnh tràn đầy khiếp sợ, ngay sau đó ánh mắt nhìn về phía Hột Khê càng thêm vặn vẹo phẫn nộ.
Lam Băng Liệt Diễm của cô chính là linh hỏa ngũ phẩm, ngọn lửa bình thường cấp thấp đụng vào nó sẽ bị nó cắn nuốt không còn một mảnh. Nhưng linh hỏa của tên nhãi ranh này không những không tắt ngược lại còn đè ép ngọn lửa màu xanh lam của cô ta, chuyện này sao có thể chứ?
Rốt cuộc linh hỏa của hắn có cấp bậc gì? Còn có ai giúp hắn thu phục linh hỏa lớn mạnh như vậy?
Chẳng lẽ… là Dục ca ca sao? Đúng vậy, chắc chắn là Dục ca ca hỗ trợ, hắn chỉ là một tên nhãi nhép Luyện Khí kỳ, sao có thể có cơ duyên và bản lĩnh lớn vậy được?
Nghĩ đến đây trong lòng Phụng Liên Ảnh liền dâng lên từng đợt sát khí mãnh liệt, gần như nhịn không được xúc động muốn ra tay tại chỗ.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com