Khi Tiểu Miêu Miêu gọi tới, Hạ Kỳ mở cuộc họp qua video. Nghe thấy tiếng chuông điện thoại, anh tạm dừng cuộc họp một lát.
"Thất cách cách, anh ăn cơm trưa chưa?"
Giọng nói mềm mại ngọt ngào của cô gái nhỏ xuyên qua ống nghe điện thoại. Hạ Kỳ cúi xuống nhìn đồng hồ, rồi mới nhận ra bây giờ đã hơn mười hai giờ rồi.
"Vẫn chưa, bây giờ anh còn một chút việc, đợi anh xử lý xong rồi đưa em đi ăn cơm được không?"
"Không cần đâu." Tiểu Miêu Miêu ở đầu bên kia điện thoại đang ngồi trong lớp học, tinh ý trả lời: "Bây giờ em muốn qua căng tin mua cơm, anh muốn ăn cái gì em mang cho anh?"
"Được." Hạ Kỳ nhếch môi cười, Miêu Miêu của anh hiểu chuyện rồi.
"Em xem rồi mua đi, anh ăn gì cũng được."
"Được ạ."
Sau khi cúp điện thoại rồi, Hạ Kỳ tiếp tục cuộc họp.
Mọi người ở đầu bên kia video cảm nhận rất rõ việc sau khi Tổng Giám đốc của họ nhận một cuộc điện thoại thì tâm trạng tốt hơn hẳn lúc trước.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com