Không những thế, chỉ số thông minh của Ninh Hề Nhi vẫn tiếp tục giữ trạng thái offline, cô liếc nhìn phần bụng của Kỷ Dạ Bạch: "Mà bụng của anh chắc không có khả năng đó đâu nhỉ..."
Vừa tưởng tượng ra cảnh mình mang bầu, Kỷ Dạ Bạch đã rùng mình, hắn liếc Ninh Hề Nhi một cái sắc lẻm: "Em là heo à? Ý anh đây là về sau! Về sau ấy!"
Ninh Hề Nhi chớp chớp mắt, cứ như vừa mới tỉnh ngủ. Cô ảo não vỗ vào đầu một cái, sao tự dưng lại ngớ ngẩn thế này?
Kỷ Dạ Bạch hết cách với cô nàng, lại nghĩ dạo này cô liên tục phải chịu nhiều đả kích như vậy, hắn không nỡ lòng nặng lời với cô, chỉ xoa đầu cô và nói: "Em có thích tên Kỷ Đại Bảo không?"
Ninh Hề Nhi: "... Em có thể nói thật không?"
Kỷ Dạ Bạch lườm cô, ánh mắt hắn như thể đang nói: Em dám nói không thì em chết chắc rồi!
Ninh Hề Nhi cười khan vài tiếng: "Hay, hay lắm, thật sự rất hay!"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com