Về đến nhà, Tô Tiểu Miêu tắm xong rồi lên giường nằm. Hoạt động đầu óc mệt mỏi hơn hoạt động tay chân rất nhiều, bây giờ cô mệt đến mức chỉ muốn ngủ, chẳng trách Cố Hạo Đình lại uể oải đến vậy.
Tô Tiểu Miêu nhắm hai mắt lại, cảm nhận phần giường bên cạnh trũng xuống. Cố Hạo Đình hôn lên môi cô. Tô Tiểu Miêu mở mắt ra nhìn hắn, mỉm cười, cũng hôn lại hắn một cái. Cố Hạo Đình xoay người, nằm đè lên trên cô.
"Muốn à?" Tô Tiểu Miêu hỏi.
"Ừm." Cố Hạo Đình đáp.
"Em hơi mệt." Tô Tiểu Miêu gượng cười. Cô không muốn lắm.
"Em cứ nằm im là được." Cố Hạo Đình khàn giọng nói, cúi đầu hôn lên môi cô.
Tô Tiểu Miêu vòng tay qua cổ hắn. Công việc có bận rộn đến đâu cũng đừng quên sinh hoạt...
Sáu rưỡi sáng hôm sau, Tô Tiểu Miêu tỉnh giấc theo đồng hồ sinh học của cơ thể, cô thấy Cố Hạo Đình không còn bên cạnh nữa.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com