Lúc này, di động của Tô Bồi Ân đổ chuông. Người gọi là thám tử y thuê.
Kể từ khi biết thân phận thật của Hoắc Vi Vũ, y đã cài camera mini trong nhà của Quyền Linh, thuê thám tử giám sát 24/24 giờ.
Y biết tín vật đang nằm trong tay Quyền Linh, mà y thì không thể để thứ đó rơi vào tay bất cứ ai khác.
"Sao thế?" Tô Bồi Ân hỏi với vẻ biếng nhác.
"Quyền Linh tự sát rồi ạ. Duật Cẩn dẫn người đi kiểm tra phòng, chẳng mấy mà sẽ phát hiện ra camera chúng ta lắp đặt. Bây giờ phải xử lý thế nào ạ?" Thám tử của Tô Bồi Ân hỏi xin chỉ thị.
"Lập tức rút lui, không được để lại bất cứ dấu vết nào. Cứ để Duật Cẩn lo sốt vó lên đi." Tô Bồi Ân nhếch môi cười, nhưng đáy mắt không hiện lên chút vui vẻ nào.
"Vâng."
...
Ngày hôm sau.
Trời vừa sáng, Hoắc Vi Vũ đã bị đánh thức bởi âm thanh ồn ào bên ngoài. Cô dậy đánh răng rửa mặt rồi ra khỏi phòng.
"Phu nhân dậy rồi ạ, để tôi đi chuẩn bị bữa sáng." Bác Long cười nói, sau đó vào phòng bếp.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com