Đêm ấy, hai người ngủ rất ngon giấc.
"Tiểu Vũ, dậy nào." Cố Hạo Đình nhẹ nhàng gọi.
Hoắc Vi Vũ mơ màng nhìn hắn, lười biếng trở mình rồi lại ngủ tiếp.
Cố Hạo Đình bất đắc dĩ ngồi ở đầu giường, "Bây giờ chúng ta phải khởi hành đến nước S, nếu không thì em ở nhà chờ anh, đêm nay anhbay về."
Hoắc Vi Vũ mở to mắt, ngoái đầu nhìn hắn, ngồi dậy, gãi tóc tai, "Bây giờ mấy giờ rồi?"
Cố Hạo Đình đưa tay lên, nhìn đồng hồ, "Tám giờ rồi."
"Vâng, chờ em mười phút, bây giờ em đi đánh răng rửa mặt." Hoắc Vi Vũ tìm đôi dép dưới giường.
Cố Hạo Đình cúi người, tìm thấy đôi dép không biết cô đã đá vào gầm giường từ lúc nào, đặt trước mặt cô, "Đừng vội."
"Ừ." Hoắc Vi Vũ lên tiếng, vào toilet đánh răng rửa mặt rồi đi ra.
Cố Hạo Đình đứng trước cửa toilet, hơi nhíu mày, hỏi: "Hôm đó, ngoại trừ tiếng lộc cộc ở dưới căn phòng bí mật ra, em có phát hiện chuyện gì kỳ lạ nữa không?"
"Sao vậy?" Hoắc Vi Vũ không hiểu, hỏi.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com