Lọt vào tầm mắt của Khai Tâm là bộ binh cầm trường thương khắp đồi núi, cả một rừng thương như biển, khí thế hùng hổ, thẳng tiến chỉnh tề! Hai đội kỵ binh ước chừng hai nghìn người bảo vệ ở hai bên trái phải.
Phần sau của quân đội là những nhân sĩ võ lâm Trung Nguyên ăn mặc khác nhau.
Sau khi trải qua ngày đầu tiên, đa phần mọi người đã có kinh nghiệm hơn nhiều, không cưỡi ngựa nữa, trên tay xuất hiện thêm lá chắn, giữ khoảng cách nhất định với quân đội, tư thế như sẽ chờ đến khi hai bên đụng độ rồi mới ra tay.
Sự có mặt của Khai Tâm không khiến người ngoài chú ý tới.
Kỵ binh Mông Cổ phi tới gần, quân đội chuẩn bị trận địa sẵn sàng đón địch, lực chú ý của mọi người đều bị thu hút, ai để ý tới những người chơi độc hành đang gia nhập vào không dứt?
Hai quân đụng độ, không cần phải nói nhiều!
Thiên nhân trưởng Mông Cổ để lộ ra cơ ngực rắn chắc đi tiên phong, dứt khoát rút đao ra: "Giết!"
Rầm rập!!!
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com