"Việc này anh rất thành thạo, em không cần lo lắng." Thời Cẩn nắm tay cô, "Chúng ta về nhà nhé?"
"Vâng." Cô bỗng nói: "Trên tay áo anh có vết máu."
Thời Cẩn cúi đầu, trên ống tay áo màu trắng có vết máu loang lổ, anh tùy ý nói: "Có thể là dính từ người em đấy."
Khương Cửu Sênh ngả đầu nhìn anh: "Không phải, trước khi em ôm anh thì đã có rồi."
Năng lực quan sát của Sênh Sênh nhà anh không phải tốt bình thường đâu.
Thời Cẩn đành phải thành thật: "Anh vội về gặp em, máu dính lúc sáng vẫn chưa kịp rửa." Bước chân anh chậm lại, cố gắng giữ ngữ điệu nhẹ nhàng bình tĩnh: "Sênh Sênh, anh nổ súng ở Lê Thành, làm người khác bị thương."
Anh chỉ làm người khác bị thương, nhưng lại không dám nói với cô, anh cho tay chân đi giết người, giết rất nhiều người.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com