"Không sao, mình ở đây với cậu, để cậu ở bệnh viện một mình, mình không yên tâm."
"Mình có thể có chuyện gì đâu mà không yên tâm, ở bệnh viện có y tá, có chuyện gì thì mình sẽ gọi bọn họ, cậu về nhà đi, dì và Tiểu Cảnh đang ở nhà chờ cậu chăm sóc mà."
Lê Ức Tuyết thông cảm cho khó khăn ở nhà Kiều Nhã Hi, giục cô về nhà sớm.
"Vậy được rồi, ngày mai mình lại tới thăm cậu."
"Ừ." Lê Ức Tuyết gật đầu, sau đó nhắm mắt lại, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Kiều Nhã Hi chỉnh lại chăn cho cô ấy, sau đó rời khỏi phòng bệnh.
Cô vừa đóng cửa lại đã nhìn thấy Đường Diệp Băng đang đi từ hành lang bên kia đi tới, anh ta đến trước mặt cô rồi hỏi: "Em ấy thế nào rồi?"
"Ngủ rồi." Kiều Nhã Hi trả lời.
"Vậy thì tốt, vất vả cho chị rồi, chị dâu, chị về nghỉ ngơi sớm đi."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com