"Có phải chị bị ngốc không? Chị không nghe được lúc mommy có chúng ta còn muốn tự sát à? Suýt chút nữa thì hai chúng ta chưa được nhìn thế giới này đã phải về suối vàng rồi. Nguy hiểm quá đi mất, hai chúng ta suýt chút nữa đã từng gặp tử thần trong bụng mommy đấy." Đậu Đinh miêu tả rất buồn cười.
Hoắc Miên: "…"
Tần Sở: "…"
"Vấn đề là không phải chúng ta đã được sinh ra rồi sao? Mommy cũng không làm như vậy. Em đừng suốt ngày lo lắng vì những chuyện nhàm chán như vậy được không, chán quá." Bố Đinh bình tĩnh hơn Đậu Đinh nhiều. Dù con bé còn nhỏ những cũng nghe ra được. Bốn năm này, mommy không vất vẻ. Dù không thiếu tiền nhưng cơ thể và tâm hồn phải chịu rất nhiều áp lực. Mà daddy lại vì nhiều nguyên nhân mà không thể trở về cạnh mommy.
"Được rồi, Tần Mộ Mộ, đừng diễn kịch nữa, nhé? Ăn cơm ngay, nếu không mẹ sẽ lấy đùi gà của con đi đấy." Hoắc Miên uy hiếp.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com