"Làm sao vậy? Anh sợ à?" Mạc Tuyết Nhi đắc ý nhìn Hoắc Tư Khiêm.
Hoắc Tư Khiêm nắm cổ tay của cô ta.
"Anh làm gì vậy? Anh làm đau em đấy!"
"Nói đi, làm sao cô biết? Cô điều tra cô ấy à?" Sắc mặt Hoắc Tư Khiêm đã khó coi tới mức không thể khó coi hơn nữa.
Anh ta vô cùng không thích Mạc Tuyết Nhi theo dõi Hoắc Miên.
"Em không …"
"Vậy làm sao cô biết được?"
"Em… em… em có một fan đi làm ở bệnh viện quân khu… ngày nào cũng thấy Hoắc Miên… fan gửi tin nhắn Wechat cho em biết… em chưa nói với bất cứ ai cả." Mạc Tuyết Nhi nói dối.
Thế nhưng Hoắc Tư Khiêm không tin…
"Tôi nói cho cô biết, cách xa cô ấy một chút…"
"Cho dù em muốn giúp anh có được cô ấy, cũng không được sao?"
"Không cần… cô cút xa một chút… tôi không cần cô giúp."
Hoắc Tư Khiêm đẩy mạnh Mạc Tuyết Nhi ra, nếu không phải vừa lúc đụng trúng người, thì cô ta đã rơi xuống hồ bơi rồi.
Khuôn mặt Mạc Tuyết Nhi rất khó coi, tức giận đứng dậy bỏ đi.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com