"Thật sự sao?" Thẩm Ngưng Nhược mừng rỡ nhìn Dạ Diễm: "Có thật là anh đến cưới em không?"
"Là thật." Dạ Diễm gật đầu liên tục, dưới tình thế cấp bách, anh còn lấy nhẫn cưới trên tay giả vờ đưa cho Thẩm Ngưng Nhược: "Cô xem, đây là nhẫn cầu hôn, cô lại đây, tôi đeo cho cô!"
"Được…" Thẩm Ngưng Nhược kích động không thôi, cầm dao đi về phía Dạ Diễm.
Dạ Diễm nhìn phía sau Thẩm Ngưng Nhược, vừa rồi anh để Triệu Quân đi vòng qua đằng sau, chờ Thẩm Ngưng Nhược tránh ra, anh ta có thể cứu Thiên Dực.
Đúng lúc này, bỗng "Ầm" một tiếng, lại một tiếng sấm vang lên, cả người Thẩm Ngưng Nhược chấn động, giống như người mộng du đột nhiên tỉnh lại, vốn đôi mắt mang theo vui mừng bỗng xuất hiện sắc lạnh thấu xương, biểu cảm dữ tợn đáng sợ: "Không đúng, anh gạt tôi, anh gạt tôi, anh đã kết hôn với Lam Thiên Vũ, còn sinh ra nghiệt chủng này…"
Cô ta xoay người chỉ vào Tiểu Thiên Dực, nghiến răng nghiến lợi gầm lên: " Tôi muốn giết chết nghiệt chủng này, giết nó——"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください