Hứa Hinh cũng rất cạn lời trước phản ứng của Khai Tâm, nhất là nghĩ tới cuộc đối thoại của hai người, giọng nói khiến người ta hiểu lầm, như thể một cuộc trò chuyện của hai vợ chồng lâu năm, cô ấy cảm thấy như thiếu oxy, khuôn mặt đỏ bừng lên. Dưới ánh mắt mập mờ kì lạ của mấy người bạn tốt, Hứa Hinh càng cảm thấy lỗ tai nóng hổi, như một đứa trẻ vừa đi lấy trộm bánh kẹo.
Vốn cô ấy định lườm Khai Tâm một cái rồi giải thích cái sự hiểu lầm này, nhưng trong đầu đột nhiên hiện lên cảnh tượng trưa hôm qua, nhớ đến nét bi thương chợt lóe lên trong mắt hắn, cô ấy bất giác ngưng giải thích.
"Con bé Hinh nay lợi hại đấy."
Thấy Hứa Hinh không giải thích, mấy cô gái kia tưởng rằng Hứa Hinh thừa nhận, càng hiểu lầm sâu hơn.
"Chậc chậc, không nói không rằng đã trói chặt cả người cả dạ dày của cao thủ số một Nam Hoa chúng ta."
"Mau kể câu chuyện của các cậu ra, hai người tiến triển đến bước nào rồi?"
"…"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください