Cảnh Hảo Hảo không dám gọi cho Lương Thần nữa, sợ điện thoại hết pin không thể liên lạc được với anh nên gửi cho anh một tin nhắn, sau đó chỉnh điện thoại sang chế độ tiết kiệm pin.
Cô vì anh mới đến Thượng Hải, nào ngờ bây giờ anh đã không có ở đây, cô ở đây cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Cô không biết khi nào anh mới liên lạc với mình, cô lại lạ nước lạ cái ở Thượng Hải, đứng bên vệ đường suy nghĩ hồi lâu, bắt một chiếc taxi quay trở lại sân bay.
Suốt quãng đường đi, cô luôn cầm điện thoại trong tay, đợi Lương Thần gọi đến, nhưng mãi đến khi cô tới sân bay, mua vé máy bay về lại thành phố Giang Sơn, anh vẫn không gọi cho cô. Tâm trạng vui vẻ ban đầu thoáng chốc trở nên nặng nề, lòng hoảng hốt không thôi, tay cầm vé máy bay run lẩy bẩy.
Chắc không phải Lương Thần không cần cô nữa chứ… Sao bỗng nhiên anh không nghe điện thoại của cô nữa?
Lẽ nào tất cả mọi chuyện thật sự chỉ là một giấc mơ, và bây giờ đã là lúc cô nên tỉnh mộng?
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください