webnovel

Cục Cưng, Ôm Cái Nào!

作者: An Xiangnuan
ティーン
完結 · 569.4K ビュー
  • 1287 章
    コンテンツ
  • 4.8
    10 レビュー結果
  • NO.200+
    応援
概要

Ninh Hề Nhi là tiểu thư nhà họ Ninh, mẹ mất sớm, bố vì bận rộn công việc nên không có nhiều thời gian ở bên cạnh cô. Kỷ Dạ Bạch – nhị thiếu gia của nhà họ Kỷ, hotboy của trường Trung học phổ thông Mộc Anh và cũng là bạn hàng xóm, thanh mai trúc mã với Ninh Hề Nhi. Ninh Hề Nhi vốn học tại trường Trung học phổ thông số 47, vì đánh nhau với bạn mà bị đuổi học nên phải chuyển tới trường Mộc Anh. Tuy cô là tiểu thư gia đình giàu có nhưng nhiều người không biết điều đó. Việc bỗng dưng chuyển đến trường và nhận được sự quan tâm của thiếu gia Kỷ Dạ Bạch đã khiến Ninh Hề Nhi trở thành tâm điểm của sự bàn tán, thậm chí là bị hãm hại. Thấy cô nhóc này quá ngốc nghếch và ngây thơ, cậu hai nào đó đã quyết định để cô trở thành bạn gái của mình để có thể yêu thương và che chở cho cô…

Chapter 1Chương 1: ÁC MA NGHIỆN HÔN (1)

Tại nhà họ Ninh, thành phố Anh Đào...

Mùa đông năm nay lạnh đến mức kỳ lạ, tiếng chuông báo thức đầu giường đã reo vang một lúc lâu mà Ninh Hề Nhi vẫn lười biếng không chịu tắt đi.

Cô ngáp dài rồi thò đầu ra khỏi chăn với tốc độ rùa bò. Rèm cửa được kéo kín mít, trong phòng chỉ có ánh đèn màu cam vàng hắt ra từ chiếc đèn bàn, khiến khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn của cô thêm phần dịu dàng và ấm áp.

Chớp chớp hàng mi dài, cô mơ mơ màng màng ấn nút gọi cho nhà họ Kỷ - hàng xóm nhà cô.

Điện thoại đầu bên kia bắt máy, một giọng nam trầm thấp vang lên, "Alo?"

"Bảo Miêu Miêu sang đây đi, tôi có chuyện gấp cần tìm con bé, chuyện này liên quan tới mạng người đó!" Ninh Hề Nhi nói xong liền ngáp một cái, rồi lại chui vào chăn với đôi mắt ngái ngủ.

Rầm!

Cửa phòng ngủ bị bật tung, ngay lập tức, Ninh Hề Nhi cảm thấy mình bị ai đó lôi từ trong chăn ra một cách gấp gáp và có phần thô lỗ.

"Ninh Hề! Cậu không sao chứ? Này… tỉnh lại đi!"

"Oáp… Đừng… đừng lay nữa!" Ninh Hề Nhi thấy mình bị lay tới mức sắp gãy xương đến nơi. Cô bực bội cầm cái gối đập về phía người đó, "Ai thế hả?"

Cả căn phòng rơi vào yên lặng.

Khoảng mấy giây sau, người đó mới buông cô ra rồi cười lạnh, "Không có việc gì sao gọi điện như cháy nhà đến nơi thế!"

"Tôi có việc mà..." Ninh Hề Nhi lẩm bẩm, cô giơ tay dụi mắt, đến lúc nhìn rõ người trước mắt là ai rồi thì cả người như hóa đá, ngây ra tại chỗ.

Người đang đứng bên cạnh giường cô là một anh chàng cao hơn 1m8, bờ vai rộng ẩn dưới chiếc áo sơ mi và áo len trắng, đôi chân dài cùng với chiếc quần dài màu đen, chân hắn vẫn còn đi dép lê, trông có vẻ như vừa vội vã chạy tới đây.

Ánh mắt cô di chuyển lên phía trên, liền bắt gặp một khuôn mặt đẹp trai đến ngây ngất với những đường nét tuyệt vời như được tạo nên bởi đôi tay tài hoa của bậc thầy điêu khắc, nhất là đôi mắt đen huyền như màn đêm, dường như chỉ cần nhìn vào là linh hồn sẽ bị nhấn chìm trong đó.

Kỷ Dạ Bạch!

Ôi trời ơi!

Cơn buồn ngủ của Ninh Hề Nhi thoáng chốc đã bay sạch, cô vội vàng vuốt tóc rồi chỉnh lại quần áo, sau đó đưa tay lau sạch nước miếng còn vương bên mép…

Kỷ Dạ Bạch đứng khoanh tay nhìn xuống cô rồi lên tiếng, "Này nhóc, tiện tay lấy sạch ghèn trong mắt đi kìa."

Ninh Hề Nhi gân cổ lên cãi, "Hồi nhỏ chúng ta còn tắm chung mà, làm như chưa thấy tướng xấu của nhau bao giờ ấy!"

Thật ra cô cũng hơi chột dạ khi nói câu này, hai người là hàng xóm, chơi với nhau từ hồi còn quấn tã, có thể nói bọn họ là thanh mai trúc mã. Bọn họ đã từng ngủ cùng một chiếc nôi, cùng nắm tay nhau nhận phiếu bé ngoan, thời cấp II Kỷ Dạ Bạch đánh nhau mấy lần cũng là vì cô…

Thế nhưng… Hai năm nay, quan hệ hai người ngày càng trở nên gượng gạo và xa cách, lần cuối cùng nói chuyện với nhau là từ bao giờ nhỉ?

Hình như là…

"Chuyện quan trọng liên quan đến tính mạng mà cậu nói là gì đây hả?" Kỷ Dạ Bạch lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ của cô, đôi mày rậm khẽ nhướng lên, "Miêu Miêu đi học vẽ rồi, không có nhà, nên anh đây đành phải tới."

Giọng nói của hắn có vẻ kiêu căng, như thể ý hắn là nếu không phải vì vậy thì còn lâu hắn mới qua đây!

Ninh Hề Nhi cười gượng, "Đồng hồ báo thức hơi ồn…" Miêu Miêu là em gái của Kỷ Dạ Bạch, năm nay bốn tuổi rưỡi.

Tiếng chuông ma quỷ vẫn vang vọng liên hồi trong phòng cô.

"Tạch." Kỷ Dạ Bạch nhấn tắt chuông, sắc mặt đã đen thui như đáy nồi!

Con nhóc này cuống quýt gọi người tới chỉ để tắt chuông cho nó à! Đúng là lười chảy thây!

Hắn đang định cốc đầu cô thì điện thoại đột nhiên rung lên.

Hắn vuốt màn hình mở điện thoại, bố của Ninh Hề Nhi gửi tin nhắn cho hắn:

"Dạ Bạch, chú phải sang Anh công tác hai tháng, khoảng thời gian này Hề Nhi đành ở nhà cháu rồi, chú nhờ cháu chăm sóc cho nó nhé."

Kỷ Dạ Bạch: "…"

Vậy là hắn phải sống-chung-một-nhà với con nhóc lười chảy thây đến chuông báo thức cũng lười tắt sao?!

あなたも好きかも

Ngày mùa hạ, ta gặp gỡ rồi xa

Truyện HE, em là ngoại lệ duy nhất của đời anh Sẽ không có tình tiết quá cẩu huyết hay ngược luyến tàn tâm, tiết tấu chậm rãi, ai không thích truyện nhẹ nhàng, điền văn thì xin hãy quay lại và đừng khiển trách ạ. Tác giả mới viết còn non tay, có ý kiến xin hãy cứ nhiệt tình góp ý ạ, tác giả xin trân trọng mọi ý kiến của mọi người ạ! Diệp Thanh sau khi vẽ xong bức tranh "Gông cùm" gây ám ảnh giới mộ điệu trong cuộc thi dành cho sinh viên toàn quốc liền biệt tăm. Khi lần nữa xuất hiện trước truyền thông, cô mang đến một buổi triển lãm kiệt tác mang tên "Anh". Những tác phẩm của Diệp Thanh lần này mang phong cách hoàn toàn khác với Gông cùm trước đó. Và có lẽ, Diệp Thanh là Diệp Thanh chứ không phải là Diệp Minh Châu lừng danh trước kia. Diệp Thanh và Nghiêm Giản gặp nhau lần đầu là khi cô bị mất chiếc ví ở siêu thị nhỏ toạ lạc trên một con phố sầm uất. Những ấn tượng ban đầu đã khiến họ có ký ức về đối phương. Lần thứ hai gặp lại là khi Diệp Thanh trở thành gia sư dạy vẽ cho em gái của Nghiêm Giản, thế rồi họ có cảm tình với nhau. Những tưởng tình yêu cháy bỏng ngày ấy có thể kéo dài mãi, sự khác biệt về thân phận cũng như công việc khiến anh và cô dần xa cách. Đỉnh điểm là khi Nghiêm Giản phát hiện ra thân thế của Diệp Thanh, và cũng là lúc những manh mối về Gông cùm dần tràn lan trên mạng xã hội. Sự mặc cảm và sự tự ti là thứ khiến Diệp Thanh và Nghiêm Giản xa cách. Rồi họ chia tay, đây cũng là lúc mọi chuyện đau đớn nhất cuộc đời Diệp Thanh xảy ra. 2 năm sau, cũng vào mùa hạ tháng 7, Nghiêm Giản và Diệp Thanh gặp lại nhau. Những cháy bỏng, những nhiệt huyết như ngày đầu vẫn còn đó. Nhưng nút thắt ấy có còn có thể gỡ bỏ được hay không, khi với cô, cô đã không còn là Diệp Tiểu Thanh từng được anh coi như là cả sinh mệnh nữa rồi. Liệu ai sẽ là người bỏ qua tất cả mà đứng lên níu kéo lại mảnh tình cảm này. Liệu sau cùng, Diệp Thanh và Nghiêm Giản có thể bên nhau trọn kiếp? Nữ hoạ sĩ có quá khứ đau thương x Nam cảnh sát lạnh lùng nhưng tình cảm "Anh không thể cho em một cuộc sống đầy đủ, sa hoa, anh không kiếm được nhiều tiền như em, anh không xứng với vị trí, thân phận của em. Nhưng anh thề với danh dự của người cảnh sát nhân dân, anh sẽ bảo vệ em trọn kiếp người. Nếu kiếp này không thể bảo vệ em, kiếp sau anh sẽ đi tìm em để bù đắp."

Bach_Pham_00 · ティーン
レビュー数が足りません
5 Chs

Cưa Nhầm Bạn Trai, Được Chồng Như Ý

Truyện Cưa Nhầm Bạn Trai, Được Chồng Như Ý của tác giả Kiều Diêu kể về bạn trai cũ của Trịnh Thư Ý bắt cá hai tay, ông cậu của “tuesday” lại đi Rolls-Royce Phantom, thậm chí biển số xe là một dãy ngũ quý siêu ngầu. Chia tay được vài hôm, Trịnh Thư Ý lại bắt gặp chiếc xe Roll-Royce Phantom biển số ngũ quý ở trước cổng khách sạn. Nhớ đến gã bội bạc và cô ả thảo mai của anh ta cứ như hình với bóng, cô lại cảm thấy khó chịu. Muốn tiết kiệm hai mươi năm phấn đấu á? Nằm mơ nhé! Lại còn muốn làm người thân với tôi ư? Được thôi, tôi đây sẽ làm mợ của mấy người, để đến khi cần nịnh nọt thì mấy người cũng phải cung kính với tôi. Không biết lúc ấy Trịnh Thư Ý lấy tự tin ở đâu ra, cô nở nụ cười nhẹ nhàng gõ cửa sổ ghế sau Roll-Royce Phantom. Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, người đàn ông trẻ tuổi nhìn sang với ánh mắt sâu thẳm đầy quyến rũ đằng sau cặp mắt kính. Con tim Trịnh Thư Ý khẽ nảy lên: Ả thảo mai kia trông chả ra sao mà cậu cô ta lại đẹp trai thế này ư? Vài tháng sau, Trịnh Thư Ý thân mật kéo tay người đàn ông ngồi vào ghế sau Roll-Royce Phantom, nhìn thấy ả thảo mai và tên bội bạc kia từ xa, cô ngang ngược ngoắc tay với bọn họ: “Thấy người lớn sao không chịu đến chào?” Gương mặt cô ả tái mét như màu gan heo, chậm rãi bước tới, nhìn tài xế đang ngồi trên ghế lái, gọi một tiếng, “Chào cậu.” Trịnh Thư Ý: “…?” #Tôi tốn công tốn sức rốt cuộc lại cua lộn người?# #Ngại quá anh gì ơi, bây giờ chúng ta không quen nhau nên xin anh buông tay nhau ra!#

DaoistCGJowA · ティーン
レビュー数が足りません
3 Chs
目次
1
2
3
4

レビュー結果

  • 総合レビュー
  • 翻訳品質
  • リリース頻度安定性
  • ストーリー展開
  • キャラクターデザイン
  • 世界観設定
レビュー
いいね
最新

応援