Thành phố Thanh Minh.
Khách sạn Thanh Minh.
Kín người hết chỗ.
Những người tu luyện chờ cơ duyên đều ở nơi này, để tiện tiếp xúc cơ duyên nhanh nhất, cũng nhân tiện tìm hiểu những đối thủ tiềm ẩn này một chút.
"Ông anh, ra ngoài ăn cơm à?"
"Ừ."
Đám người tu luyện nói chuyện phiếm.
Thành phố Thanh Minh mặc dù hơi nhỏ nhưng đặc sản ẩm thực vẫn rất được, nhất là món mì lạnh và mì nóng khô này, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy bọn họ bày sạp.
"Ở nơi nhỏ cũng có cái hay, chỗ chúng tôi bên kia bày sạp kiểu này đều bị đuổi đi hết."
"Còn không phải sao?"
Đám người tu luyện than thở không ngớt.
"Ông anh, cơ duyên tới, chúng ta lập đội được không?"
"Có thể."
Hai người liếc nhau, trong lòng khẽ động.
Nếu như lập đội, có lẽ có thể có một chút ưu thế...
Mà đúng lúc này.
Ầm!
Một luồng sáng hiện lên từ đằng xa.
Luồng sáng lóng lánh chợt nổ xuyên lên tận mây trời.
Đó là...
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください