Chương 283: Lam Linh Hoả.
Akami đi qua bên đường, bước vào quán caffee, sau đó tiến lại chỗ bàn mà đám Seichi đang ngồi.
Akami ngồi xuống cạnh Yoshimoto, liền nhìn Seichi hỏi.
"Các cậu theo dõi tớ đấy à?"
"Không!
Là bọn tớ lo cho cậu nên mới đi theo!"
Seichi lắc đầu giải thích.
"Akami kun, cậu đang có chuyện gì giấu bọn tớ hả?"
Yuri hỏi.
"Cậu có thể nói cho bọn tớ nghe mà...
Chúng ta là bạn, không phải sao?"
Hahari thêm vào.
"Đúng đó!
Bọn tớ sẽ giúp cậu!"
"....."
Akami.
"Thôi nào Akami, cậu có xem tớ là anh em không vậy?
Nói tớ nghe xem rốt cuộc là cậu gặp phải vấn đề gì?"
Seichi nghiêm túc nói.
"Thực....thực ra...tớ không gặp vấn đề gì cả... mà là...là...Hanna san..."
"Hanna san?!"
Cả đám gương mặt ngốc trệ nhìn Akami, cùng hỏi.
"Hanna san là ai cơ?"
Seichi, Yuri, Hahari ngốc trệ.
"Cậu ấy...là...là...người tớ thích..."
Akami đỏ mặt, ngượng nghịu đáp.
"Hả?!!"
Seichi , Yuri cùng Hahari kém chút phun ra ngụm nước.
"....."
Akami.
"....."
Yoshimoto.
"À...ừm...vậy rốt cuộc Hanna san gặp phải chuyện gì?"
Seichi nghiêm túc lại hỏi.
"Tớ cũng không biết cậu ấy đã gặp phải chuyện gì...hiện tại cậu ấy...cậu ấy dường như..."
"Dường như thế nào?"
"Giống như là... trống rỗng vậy...không hề có cảm xúc, không nói chuyện với ai, suốt ngày tự nhốt mình trong phòng...nghe mẹ cô ấy kể lại, ban đêm cô ấy còn la hét, làm loạn nữa..."
Akami rầu rĩ nói.
"Hzm...."
Seichi tay chống cằm suy nghĩ.
"Cậu ấy bị như thế từ bao giờ?"
Yuri hỏi.
"Từ hai ngày trước, từ khi cậu ấy đi chơi với đám bạn về, liền trở nên như vậy..."
"Bọn họ đã đi đâu?
Cậu có biết không?"
Hahari hỏi.
"Hình như là...công viên giải trí Sunny Land..."
"Công viên giải trí Sunny Land...?"
"Ừm....không những vậy, cả đám bạn của Hanna sản cũng đều gặp chuyện tương tự như cậu ấy..."
Akami nói thêm.
"Kì lạ thật...nếu như chỉ một mình Hanna sản gặp vấn đề thì có thể cho rằng cậu ấy bị bệnh gì đó.
Nhưng cả đám bạn đi chơi chung cũng bị thì..."
Seichi tay nâng cằm suy nghĩ.
"Ý cậu là...?"
Akami nhíu mày hỏi.
Seichi gật đầu.
"Nếu như tớ đoán không lầm, chuyện của Hanna san có liên quan đến khu khu chơi giải trí kia!
Thậm chí còn có thể là do...ác linh gây ra!"
"Ác...ác linh...?"
Akami và Yoshimoto khẽ giật mình, hình ảnh ác linh Hanako bất chợt xuất hiện trong đầu khiến cả hai khẽ rùng mình.
"Cậu nói là do ác linh gây ra sao?"
Akami hỏi lại.
"Đây chỉ là suy đoán của tớ mà thôi...
Muốn chắc chắn, cần phải tiến hành điều tra mới được..."
"...."
Yuri, Hahari, Yoshimoto.
"Không lẽ cậu muốn...đến công viên giải trí Sunny Land?"
Akami hỏi.
"Ừm...nhưng trước tiên, tớ cần cậu giúp tớ một việc..."
"Cậu muốn tớ giúp cậu việc gì?"
Akami ngốc trệ.
"Tớ muốn cậu giúp tớ đóng kịch!"
Seichi ngón tay giơ lên, nói.
"...." Akami.
Biệt thự nhà Seichi, chiều muộn.
Seichi lấy tấm bản đồ mà Nguyệt lão đưa cho lúc trước ra xem xem.
"Đúng như anh nghĩ...
Công viên Sunny Land chính là một trong năm vị trí có Ma hạch!
Chắc chắn vấn đề của Hanna san là do ác linh gây ra!"
Seichi nhíu mày nói.
"Nhưng dù biết nguyên nhân là do ác linh, thì chúng ta cũng không có cách nào giúp Hanna san được...với thực lực hiện tại thì..."
Yuri trầm ngâm nói.
"Đúng, với thực lực hiện tại của anh thì đúng là không thể!
Nếu thất bại đồng nghĩa với cái chết...
Nhưng mà...em còn nhớ Nguyệt lão đã nói gì về những người bạn tâm giao của anh không?"
Yuri nhấp một ngụm trà, sau đó nói.
"Em nhớ chứ!
Nguyệt lão có nói bên trong anh ẩn chứa một nguồn sức mạnh, chỉ có bạn tâm giao mới có thể đánh thức được sức mạnh ấy..."
Bất chợt Seichi đưa tay lên, nhắm mắt lại, tập trung.
Một ngọn lửa màu xanh lam nhỏ xíu xuất hiện ẩn hiện trong lòng bàn tay của cậu.
"Đây...đây là...?"
Yuri ngạc nhiên nhìn vào ngọn lửa nhỏ xíu kia.
"Anh cũng không biết đây là gì... sau khi anh và Hahari hôn nhau, anh cảm nhận được một nguồn năng lượng rất khác lạ.
Và đây là kết quả khi anh vận dụng nguồn năng lượng ấy!"
Seichi giải thích.
"Đây là Lam Linh Hỏa!"
Hệ thống lên tiếng chen vào.
"Lam Linh Hỏa?"
Seichi cùng Yuri trở nên ngốc trệ.
"Là một loại hỏa linh rất mạnh, có thể thiêu đốt linh hồn, so về sức mạnh, chỉ xếp sau Hắc Viêm Hỏa của chủ nhân lúc trước mà thôi!"
Hệ thống giải thích.
"Vậy đúng là lời Nguyệt lão nói là thật..."
"Nếu vậy, ta có thể tiêu diệt ác linh với ngọn lửa này, đúng không?"
Ánh mắt Seichi sáng rực lên.
"Nằm mơ!"
Hệ thống liền tạt một xô nước lạnh thẳng vào mặt Seichi.
"Ác linh là một linh hồn cực kì xấu xa, đủ loại hình dạng, thậm chí con ác linh mà chủ nhân sắp đụng độ lại còn có Ma hạch phụ trợ, sức mạnh của nó hiện tại theo ta thấy sẽ rất lớn, rất kinh khủng!
Với một ngọn lửa nhỏ xíu như thế, e là còn chưa thể làm bỏng được nó nữa là..."
Seichi thở dài một cái.
"Aiz...đừng nói là ta không giúp!
Hiện tại hệ thống Gacha đang khuyến mãi đấy!
Chủ nhân có thể nhận được thanh Thánh kiếm Huyền thoại Excalibur!
Đây là thanh kiếm Thánh hệ thuộc vào hàng Huyền Thoại, là khắc tinh của ma quỷ, là một vật phẩm siêu siêu hiếm a!
Nếu sở hữu được nó, chủ nhân có thể dễ dàng đánh nhau với ác linh a!"
Hệ thống gợi ý.
"Còn có ưu đãi như vậy sao?"
Seichi liền lập tức mở ra hệ thống Gacha.
Nhưng gương mặt cậu lập tức đóng băng.
[Tích lũy năm trăm lượt quay, sẽ nhận được Thánh kiếm Excalibur]
"Năm trăm lượt quay...?"
Khóe miệng Seichi co giật.
"Đây là ưu đãi rất lớn đấy!
Nếu chủ nhân bỏ qua, e là sẽ không có dịp nào như thế nữa đâu!"
Hệ thống nói.
"...."
Seichi.
"Seichi kun, có chuyện này em cần hỏi anh..."
Yuri nhìn Seichi với ánh mắt đăm chiêu.
"Em sao vậy?
Có chuyện gì sao?"
"Mục đích của chúng ta khi đến thế giới này là để tìm cách cứu Liễu muội, đúng chứ?"
"Ừm...
Đúng như vậy!"
Seichi gật đầu.
"Nếu muốn cứu muội ấy, anh phải lấy được cách mở ra cổng dịch chuyển.
Và muốn làm được việc đó anh phải phá hủy Ma hạch..."
Yuri ngừng lại một chút.
"Và để có được sức mạnh phả hủy Ma hạch, anh cần phải tìm được hai mươi người bạn tâm giao của mình..."
"...."
Seichi.
"Vậy... sau khi cứu được Liễu muội, tiếp theo anh sẽ làm gì?"
"Tất nhiên là trở về Thương Sơn phái rồi!"
Seichi trả lời.
"Vậy còn những người bạn tâm giao của anh sẽ thế nào?
Anh sẽ để họ ở lại đây hay là...?"
"Chuyện này...."
Seichi nhíu mày.
Đúng vậy, chuyện này Seichi chưa từng nghĩ tới.
Theo như lời Nguyệt lão nói thì bạn tâm giao là những người yêu Seichi từ ngay cái nhìn đầu tiên, và họ có thể chết vì Seichi.
Là tình yêu mù quáng!
Nhưng mà liệu bọn họ có thể từ bỏ tất cả, từ bỏ gia đình, bạn bè, người thân, từ bỏ cuộc sống hiện tại, từ bỏ tất cả để theo cậu?
"Anh sẽ để họ tự quyết định..."
"Vậy anh có yêu họ không?
Như là Hahari và Yoshimoto?"
"Anh...tất nhiên là anh yêu hai người họ...nhưng mà đâu thể ép buộc hai người bọn họ đi theo anh... họ còn có cuộc sống của họ..."
Giọng Seichi trở nên trầm ngâm.
Yuri nắm lấy tay Seichi.
"Vậy còn anh thì sao?"
"Anh thế nào?"
"Nếu họ quyết định ở lại thế giới này, liệu anh có đau buồn, có còn vui vẻ được hay không?"
"...."
Seichi.
"Chúng ta đã từng trãi qua sinh tử, nên em rất hiểu anh!
Hahari và Yoshimoto bây giờ cũng giống như là người thân của anh, là người nhà của anh.
Nếu không có họ ở bên, anh có thể vui vẻ được sao?"
Seichi ánh mắt nhìn xa xăm.
Bất chợt, cậu kéo Yuri lại, ôm lấy nàng.
"Nếu đó là quyết định của họ... anh sẽ tôn trọng họ... anh cũng sẽ không vui vẻ gì, chắc chắn là sẽ rất buồn...
Nhưng anh tin, em sẽ có thể làm anh vui vẻ trở lại.
Đúng không?
Cả em, cả Tố Tố, Phiến La, Liễu Doanh, Vi Nghi..."
Yuri siết chặt lấy Seichi.
"Vâng!
Và tất cả những người ở Thương Sơn phái!
Tất cả bọn em, sẽ vẫn luôn ở cạnh anh, dù cho có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa!"
"Anh sẽ cố gắng kết thúc hết tất cả đống rắc rối này..."
"Vâng...".
Khụ...khụ...
Lee MinYing bất ngờ xuất hiện phía sau Seichi và Yuri, khiến cả hai người khẽ giật mình, vội tách nhau ra.
"A...thư ký Lee, cô về khi nào?"
Yuri đỏ mặt.
"Tôi vừa về, thưa cậu chủ!"
Seichi và Yuri để ý thấy một cậu bé, trạc tuổi Kazuna, em gái Hahari, đang nấp sau lưng Lee MinYing.
"Kia là em trai của thư ký Lee?"
Seichi hỏi.
"Vâng!"
Lee MinYing gật đầu, khẽ đẩy nhẹ em trai.
Cậu bé hiểu ý, liền bước lên phía trước, cúi đầu.
"Chào cậu chủ, em là Lee Baek Woo, tám tuổi.
Em cảm ơn cậu chủ đã cho phép chị MinYing đưa em qua đây sống ạ!"
"Ồ, vừa ngoan vừa lễ phép!
Đúng là rất giống với thư ký Lee!"
Yuri khen.
Seichi đứng dậy, đi đến trước mặt Baek Woo.
"Sau này em cứ xem chổ này là nhà của mình!"
Seichi mỉm cười.
"Vâng ạ!"
Baek Woo ánh mắt rạng ngời nhìn Seichi.
"Cậu chủ, như vậy sẽ làm phiền đến cậu, hay là tôi thuê một căn nhà khác cho em trai..."
Lee MinYing nói.
Seichi lắc đầu.
"Thư ký Lee, cô xem, biệt thự to như thế, thêm Baek Woo thì càng đông vui, có gì mà phiền cơ chứ?"
"Nhưng mà..."
"Baek Woo, em có thích ở lại đây không?"
Seichi cúi đầu hỏi cậu nhóc.
"Em thích lắm!"
Baek Woo cười nói.
Seichi xoa xoa đầu cậu nhóc.
"Nhóc thích là được!"
Sau đó liền nhìn thư ký Lee.
"Đây là lệnh!
Thư ký Lee, bắt đầu từ lúc này, hai chị em cô sẽ dọn đến đây sống!"
Lee MinYing bó tay rồi.
"Vâng, cậu chủ..."
Seichi mỉm cười, nói.
"Vậy cô sắp xếp cho Baek Woo trước đi".
Nhà Hanna.
Hanna ngồi nép trong góc phòng, hai tay ôm lấy đầu, đôi mắt sợ hãi dáo dác nhìn khắp chung quanh căn phòng.
!!!!
"Aaaaaaaaaa...."
Hanna bất chợt thét lớn.
"Đừng đến đây...đừng đến đây!!!!"
Giây lát sau, bố mẹ Hanna xông vào phòng khi nghe thấy tiếng thét của con gái.
"Hanna, con sao vậy?
Mẹ đây, là mẹ đây..."
Bố Hanna vội bật đèn, kiểm tra xung quanh phòng.
Không tìm thấy gì, ông liền đi đến, ngồi cạnh Hanna.
"Hanna, có chuyện gì?
Nói với bố đi!"
Ông nhìn Hanna một cách buồn bã.
Hanna không hề để ý tới bố mẹ mình của cô ấy, vẫn nguyên tâm trạng hoảng loạn, nép sát vào góc tường.
"Bà ta sẽ tới...bà ta sẽ tới...."
"Ai tới?
Hanna, nói cho mẹ biết đi!"
Mẹ Hanna năn nỉ.
"Bà ta...là bà ta..."
Hanna lắp bắp.
Cả cơ thể Hanna run lên bần bật.
"Hanna...con ơi...tỉnh lại đi..."
Mẹ Hanna ôm lấy cô ấy, nước mắt tuôn ra.
Ông bố cũng ôm lấy hai mẹ con, âm trầm buồn bã.