webnovel

[ ĐM ] Cục súc mà đáng yêu.

LGBT+
連載中 · 19.7K ビュー
  • 12 章
    コンテンツ
  • レビュー結果
  • NO.200+
    応援
概要

Chapter 1Chương 1 :

Các mày cũng thấy đấy, thời cấp ba là cái thời huy hoàng nhất của các mày thì với tao cũng thế.  Cấp ba của tao vui vẻ lắm, bạn bè, thầy cô, mẹ và người yêu. Và có còn đặc biệt với tao hơn cả là chính cái tên mỹ miều : Vũ Thanh Thảo. Ngoài ra tao còn được bạn bè gọi là : Cô giáo Thảo, Thảo thơ ...

Trong khi tao là một thằng đực, chân tay khỏe mạnh, cũng có chỗ khu vui chơi giải trí khoảng 15 cm. Thế tại sao tao lại bị gọi như thế chứ ? Tao không can tâm đâu !

Còn cái tên của này có sự tích là mẹ tao bảo hồi xưa bố nhà đọc thơ của Thanh Thảo thích quá nên đẻ ra tao với mong ước thằng con này làm thơ hay như ông ý. Nhưng tao không tin đâu, chắc chắn là bố tao thích có con gái hơn là con trai thì có !

Và rất lấy làm tiếc cho bố tao là tao dốt văn. Hiện tại là tao thật muốn quay lại cái thời bố đặt tên Thanh Thảo cho con cưng của bố, để tao có thể cho bố xem những con điểm 2 2 3 4 văn của con bố.

Bởi cái tên đẹp đẽ ấy, không ít lần tao bị gọi lên phòng công đoàn sửa tên trên giấy tờ. Má nó ! Tên thế nào mà chẳng được, cứ phải trùng nhau mới được à ?

Chính là tên Vũ Thanh Thảo nó thướt tha quá, người mạnh mẽ như tao kham không nổi, thế là mẹ yêu phải đổi trong hộ khẩu cho thành Vũ Văn Thảo. Nên vì cái lẽ ấy tao lại bị chửi sấp mặt chỉ vì trong khai sinh không trùng với hộ khẩu.

Hôm nay cũng thế. Vừa mới vào trường nộp được cái hồ sơ thì lại bị chửi sấp mặt vì sai tên.

Tao bực tức đi từ phòng công đoàn để uống nước ở hành lang. Đang uống thì bị một cánh tay dập lên vai tao khiến tao giật mình phun hết miếng nước trong mồm.

- Chào con vợ.

Vâng, giọng nói đích thị của thằng dẩm Trần Vương Đức, hiệu Đức Bẩn. Vì bố nó tên Bảy lên mọi người gọi nó Đức Bảy. Rồi trong đám đồng dâm bọn tao toàn gọi nó là Đức Bẩn.

Gọi là Đức Bẩn nhưng sự thật nó không hề bẩn, phải gọi nó là thánh sạch sẽ.

Và nhà nó rất giàu nên nó cũng được gọi là thiếu gia nhà Trần, nhưng nó nhây như con chó, chơi ngu nguy hiểm hơn thằng như tao gấp vạn. Nhận xét theo khách quan mà nói độ nghịch ngu của nó ngang tầm với trình học dốt của thằng này.

- Con vợ hôm nay láo không thèm chào chồng à ?

Nó vòng tay qua vai tao rồi bóp má tao, nó bóp đau lắm, lát buông ra sẽ sưng đỏ lên luôn. Đã thế nó còn cướp cái cốc nước của tao húp sạch đến giọt cuối cùng.

Tao gạt phăng tay nó ra khi thấy có người đến gần rồi đấm đấm vào vai nó đầy tức giận.

- Con mẹ mày, tao vợ mày bao giờ cái thằng con bố Bảy này ?

- Vợ phải hiền Thảo thì chồng mới có được Đức hạnh.

Nó nhìn tao cười hì hì, thằng này dạo này nó cứ bị sao sao ấy. Lúc nó nhìn tao thì nó cười như thằng ngộ trốn trại. Lúc thấy tao nói chuyện với ai thì để ý mặt nó đằm đằm sát khí. Cứ như thiếu nữ coi chừng người tình đẹp trai tài giỏi của mình, sợ bị người khác cướp mất vậy.

Đức hì hì cứ như thằng ngộ, khiến ai ai đi qua cũng nhìn chằm vào bọn tao. Tao khó chịu, trừng mắt nhìn nó.

- Ấy vợ Thảo đừng gắt, lát chồng đưa về.

Đức xoa xoa vai tao, y như đôi tình nhân vậy. Tao không bài xích cái hành động này của nó vì tao quen rồi. Từ nhỏ đến lớn nó đều làm như vậy mỗi lúc tao bối rối hoặc tức giận.

Nó bảo đưa tao về vì nhà nó và nhà tao đối diện nhau, ắt hẳn cũng được gọi là thanh mai trúc mã. Nếu theo cảnh tượng quen thuộc trong ngôn tình, thanh mai trúc mã bọn tao sẽ một đứa sa vào mối tình đơn phương, rồi rơi vào đau khổ.

Nhìn lại tao với nó, thôi tao chưa kịp hờn cái thằng dở ấy thì thôi, chứ yêu đương gì với nó ? Thằng đào hoa ăn chơi này chơi với nó được đã khó nói gì đến cái yêu ?

Khoan ! Yêu ? Thằng dở này ? Thằng đàn ông ? Không thể nào !!!

Con người mang tên nhà thơ này lại phải ôm đầu vò trán suy nghĩ. Chắc chắc là mấy chị em cô dì trong lớp lây truyền cái tư tưởng này cho tao rồi. Vũ... Thanh Thảo tao đây chắc chắn sẽ không như thế, tao thẳng mà !

- Vợ Thảo đau ốm ở đâu à ?

Thằng Đức đưa tay sờ đầu tao, ui sao dạo này nó dịu dàng nói chuyện với tao thế ? Thằng này hôm qua đi mưa về bị chập mạch à ? Hay chơi đá phê quá ?

- Ốm thì vợ Thảo xuống phòng y tế nghỉ ngơi nhé không chồng lo, chồng đi vào văn phòng nói chuyện với thầy hiệu trưởng nhé.

- Nghe tởm chết đi được ! Cút cút cút !

Sao giọng nó hôm nay nghe tởm thế ? Nói mọi tràng sến súa vào tai tao là sao ? Không biết là nó sắp nhờ vả bố mày cái gì nhưng thấy rợn người quá rồi. Kiểu này trời sắp sụp xuống trái đất thì phải.

Thấy nó đi vào phòng hiệu trưởng rồi thì tao cũng lăn luôn về lớp cùng người anh em sinh đôi khác mẹ khác bố. Chưa được nửa bước thì tao nghe thấy tiếng gọi đầy gai nhọn.

- Cô giáo Thảo, mẹ mày vào lớp rồi ! Cút lên lớp nhanh lên.

Đồng dâm đã cất tiếng gọi, tao cũng chạy đi mặc kệ trong kia thằng Đức Bẩn định làm gì.

Cô giáo vừa vào lớp đã cấp tốc phi ra ngoài như bay. Thế là cả lớp tạm thoát kiểm tra miệng. Đặc biệt là tao thở phào nhẹ nhõm đưa tay vái tứ phương.

Tao hôm nay không học bài, cũng đang chắp tay vái lạy tứ phương cảm ơn ông bà tổ tiên.

Cứ nghĩ hôm nay tích đức ăn ở tốt, ông bà phù hộ sẽ không gặp họa ! Nhưng không.... cô giáo tốt bụng lại rước cái của nợ của tao về đặt lên bàn tọa tôn lên làm thần thánh !

Thằng Đức Bảy không phải nó học bên lớp dốt nhất hay sao ? Nó mà lại chuyển được vào lớp khá thế này á ? Tao bắt đầu nghi ngờ chuyện nó vào thầy hiệu trưởng. Có phải nó vác đại bác vào dọa thầy Doraemon đáng yêu của mọi người không thế ?

Thầy hiệu trưởng ơi ? Nó đã hăm doạ thầy thế nào mà thấy lại làm như thế với em !

Đức bước vào lớp, khuôn mặt đầu vẻ tự nhiên và đẹp trai của nó hếch lên như bị vẹo cổ. Nó chỉnh lại cặp, chỉnh chu quần áo rồi chào mọi người trong lớp.

- Chào mọi người, tôi là Trần Vương Đức.

Tất nhiên là tất cả mọi người đều rất chi là ưa cái thằng dẩm này, tất nhiên là trừ tao. Cả lớp vô tay rầm rầm còn mình tao cau có cúi mặt xuống bàn. Xin nó đừng nhìn thấy tao ở đây.

- Thảo sao thế ? Mệt à ?

Thằng bên kế bên là thằng Nguyễn Quân Cường, thằng này thư sinh mọt sách, dịu dàng và ấm áp. Khác xa thằng đang đứng trên bảng kia. Thỉnh thoảng dở dở ương ương lại còn thích đánh người.

Tao cười rồi lắc đầu tuy thế nhưng không thích kiểu đối xử này của Quân Cường. Kiểu Quân Cường làm cho người nghe cảm thấy nó giống như vỗ về con gái, dịu dàng quá độ.

- Thảo có cần nghỉ ngơi không ?

Thôi ! Làm ơn cho tao xin. Tên của tao hãy bớt gọi lại. Một câu Thảo hai câu Thảo, nghe sến không khác gì thằng Đức, có khi level nó còn kinh hơn mấy vạn lần. Thảo Thảo Thảo ! Thảo cái đầu mày !

Tao không ghét Quân Cường, nhưng chỉ là tao bài xích nó chút ít thôi.

Tao ngẩng đầu lên nhìn là lúc thằng Đức nó đang đứng bên cạnh. Cái bản mặt nó đằm đằm sát khí như kiểu gặp kẻ thù truyền kiếp của nó vậy. Khó ưa chết đi được nhưng đẹp trai thì sẽ được tha thứ.

- Con vợ có thể cho chồng ngồi chung không ?

Mọi người im phăng phắc, nhìn về chỗ tao. Bàn trường là bàn hai ngăn, hai thằng đực rựa là tao và thằng Quân Cường ngồi đã chật chết đi được. Nhét thêm thằng này chắc ép chết đứa ở giữa.

- Hay xuống bàn cuối ngồi với chồng nhá con vợ.

Nó kéo tao đứng dậy, tao nhìn cô giáo rồi nhìn nó rồi lại nhìn cô giáo. Thấy cô gật đầu. Nội tâm bên trong gào thế muốn khóc quá. Nhưng mà ngồi với thằng này được cái nó giỏi tiếng Anh, mà nó với tao lại gần nhà nên tiện lợi cho tao nhiều.

Lúc tao định đi thì lại cảm thấy ấm nơi bàn tay. Cúi xuống nhìn thì thấy tay thằng Quân Cường, lại nghe tiếng nó gắt gỏng với thằng Đức.

- Này, xung quanh bao nhiêu chỗ sao cậu không chọn lại thích ngồi với Thảo ?

- Nó là con vợ tao !

Cả lớp ! Giật Mình !

Cô giáo giật mình !

Thầy Hiệu trưởng đi qua cũng giật mình !

Ngày hôm ấy tao không biết là tao đã vào đầu được cái gì. Chỉ biết là tao đang ngồi cạnh thằng dẩm Trần Vương Đức.

あなたも好きかも

SỰ THÂN MẬT BẤT NGỜ

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Ngọt ngào, Trai thẳng thụ, Mỹ nhân công, 1v1 Thân Nhiên theo đuổi được tình đầu là hoa khôi của trường khiến mọi người phải ghen tị đỏ mắt, nhưng cậu không ngờ rằng sau hai tháng hẹn hò, đàn chị cũng chỉ để cậu nắm tay. Ngay khi cậu đang than thở con đường phía trước đúng là chông gai thì lại phát hiện ra không biết tại sao đàn chị lại thích một cô gái khác, còn bị một người bạn cùng lớp bắt gặp họ đang hôn nhau kịch liệt trong ngõ. Bị cắm sừng và chia tay, trong cơn thịnh nộ, cậu chạy đến quán gay bar để trải nghiệm cuộc sống, ngoài ý muốn lại đụng phải Triệu Tế Vũ học cùng khoa. Khuôn mặt tên này còn đẹp hơn cả hoa khôi của trường, nam thần cao lãnh khó theo đuổi hóa ra lại thích đàn ông, lại còn trong lúc cậu say khướt, đầu óc mê muội tiến đến hỏi cậu có muốn thử chút mới lạ không. Đang lúc tức giận lại uống quá chén, Thân Nhiên không hề đề phòng bị khuôn mặt quyến rũ trước mặt mê hoặc, thử thì thử, xem ai sợ ai, kết quả là ôm người về phòng, nhưng Triệu Tế Vũ ỷ vào chiều cao và thể hình để đè cậu. Thân Nhiên, người đang túm lấy cạp quần của mình không buông:??? —— Không phải tôi trên cậu dưới à?? Triệu Tế Vũ nâng chân cậu lên, vẻ mặt vô hại giải thích: Đúng vậy, cậu "trên" tôi "dưới". _______________________________________ Triệu Tế Vũ (công) x Thân Nhiên (thụ) Mỹ nhân công x Trai thẳng thụ _______________________________________ *Ngay từ đầu, công và thụ chỉ có nhau. * Một chút niên hạ, công kém thụ vài tháng. (cái này là tác giả viết, không phải editor tự ghi) * Tình yêu học đường xen lẫn ngọt ngào và cay đắng, gia đình công thụ có sự chênh lệch, nhưng không phải tình yêu hào môn. _____________________________________ Là bộ thứ 4 trong hệ liệt: - Xuân Triều Hạ Chí (Tống Thanh Nghiêu x Lâm Hác) - Hạ Mộng Về Triều (Kỷ Kiền x Tô Nghiễn) - Thử Lại Lần Nữa (Quý Minh Luân x Giang Lẫm) - Sự Thân Mật Bất Ngờ (Triệu Tế Vũ x Thân Nhiên) - Còn Bao Lâu Nữa (Lý Trí x Lục Triều) Năm bộ không liên quan đến nhau lắm, không đọc những bộ trước đó cũng không sao.

Quynh_Phuong_0006 · LGBT+
レビュー数が足りません
1 Chs