Hàn cúi đầu hôn lên môi cô, thật mạnh, muốn gặm cắn để trừng phạt cô.
Lâm Sơ Tâm lúc đầu cảm thấy hơi đau nhưng sau đó lại có cảm giác khó nói thành lời, vừa đau vừa hưng phấn, miệng khẽ ngâm vài tiếng.
Đối với nụ hôn của Hàn gia cô ít khi kháng cự lại, cũng chống đỡ không nổi.
"Anh cả, được rồi."
Thẳng đến lúc nghe thấy giọng của An An, hai người mới buông ra, Lâm Sơ Tâm có chút chật vật, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. Nhìn thấy ba người tiến vào phòng bệnh, người đàn ông lớn lên tà mỹ, còn cô gái thì xinh đẹp, khí chất xuất chúng.
Mặt cô càng đỏ hơn, vội đứng dậy, lấy tay vỗ vỗ môi đang bị sưng.
"Mọi người tới rồi, tôi đi pha trà cho mọi người."
Nói xong liền đi ra ngoài, Dục ôm Lăng Tử Mạt, có thể cảm nhận được cảm xúc của cô gái trong ngực, cúi mắt xuống.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください