Lâm Sơ Tâm định chạy trốn, bị một bàn tay bắt lại, cô chạy không được.
Khi nghe thấy âm thanh lạnh lùng của anh cô chỉ muốn mọc cánh bay đi thôi.
Nhưng mà, kẻ lừa đảo như anh, lấy cớ gì mà túm cô lại.
"Chip là của tôi, không trả tiền, tôi không đưa cho cậu đâu."
Nói xong định rút tay về nhưng Lệ Cảnh Hàn lại giữ càng chặt, cặp mắt ngày càng tối sầm lại, tựa như ánh mắt con báo.
"Con chip đó của tôi, cô đã trộm nó đi, còn không mau trả lại."
Cậu không nói còn được, vừa nói cô liền tức giận. Vì thế cũng không khách khí, cậu muốn khiêu vũ, vậy thì khiêu vũ.
Hai người trên sân nhảy mà những người trong phòng lại nhìn chăm chú bọn họ. Ngay cả An An và Lệ Cảnh Dục cũng bị thu hút ánh mắt tới bên này.
"Anh, đó là cô gái mà anh ấy thích sao?"
Đôi mắt An An đều dừng lại trên người Lâm Sơ Tâm, lần đầu tiên cô nhìn thấy cô gái xinh đẹp như vậy, giống như trên người cô ấy có một loại khí chất lãnh diễm.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください