Tiểu Hành nghe anh ta nói xong có chút đau khổ.
"Long thúc thúc, con không muốn chết. Con muốn ở cùng Mommy và Daddy."
Nói xong nhóc còn hạ tầm mắt, rất muốn sống sót nhưng nhìn tình hình hiện tại, sợ là sống không nổi.
Long Thiên Mặc cũng có chút khó chịu. Anh ta xác thật có lỗi với Tiểu Hành, ai mà không muốn sống?
Đúng lúc này, hai bên bắt đầu giải phẫu, Tiểu Hành cảm giác có vết dao rạch trên bụng mình, nhóc rất đau, mồ hôi nương theo gương mặt lăn xuống.
Long Thiên Mặc cũng rên nhẹ một tiếng: "Ư…."
Sau đó đều là tiếng hét của anh ta. Còn miệng vết thương trên người Tiểu Hành khép lại ngày càng nhanh hơn, bác sĩ vừa rạch liền lập tức khép lại. Bọn họ đều rất ngạc nhiên, xôn xao bàn luận.
"Quả thật thần kỳ. Thằng bé sau này sẽ già đi, sẽ chết sao?"
"Tôi cũng tò mò, đúng là thể chất đặc biệt."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください